Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Chỉ còn chuyến xe chở hoa về muộn – Thơ Đinh Thị Như ThúyÔng Trung Làng Mực – Thanh QuếNếu Thượng đế chơi trò rung chuông – Trần Nhã ThụyTháng Tám – Thơ Lê Huy HạnhSắc Sen cuối hạ - Tản văn Lam HạVề phía những căn nhà – Thơ Vô BiênNgười đạo diễn sân khấu tài hoa – Trương Đình QuangĐàn bà – Thơ Thanh QuếVũ khúc trắng - Thơ Phan HoàngƠi tháng năm lại về - Thơ Mai Hữu Phước