Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng

Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Thấy hiu hiu gió thì hay…Anh về - Bùi Văn TiếngRét nâu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKý ức xanh – Thơ Đinh Lê Vũ Mùa đông luống tuổi – Thơ Tú AnhChùm thơ của Rabindranath TagoreVề với Phú Ninh như về với người tình - Trần Nguyên HạnhNơi Bác ở là một ngôi nhà sàn – Thơ Bùi Công MinhCon Rắn - Truyện ngắn Sơn NamMưa gió cuộc đời... - Truyện ngắn PHAN NGỌC DIỄM HÂNChợ chiều – Thơ Nguyễn Văn Tám