Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng

Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Những kiêng kỵ ngày Tết của cư dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch HàMơ dã quỳ - Thơ Đinh Thị Như ThúyDấu chân - Thơ Nguyễn Minh HùngBầy chim đang bay - Thơ Đinh Công Thủy Đất gọi – Thơ Nguyễn Hoàng SaThì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy HạnhTrà nguội - Truyện ngắn Nguyễn Thị LuyênPhố đông người - Phạm Thúy NgaCăn nhà của tôi –Thơ Đoàn Minh ChâuTìm dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng Sa