Đêm thu – Thơ Quốc Long
03.01.2017
Trăng cuối vườn lấp ló
cỏ ngoài ngõ ướt thầm
hàng chuối đứng lặng câm
tỏa sắc màu lấp loáng...
Sương mờ trôi lãng đãng
làng bồng bềnh chơi vơi
ngan ngát
hương đồng nội
lòng ơi
sao bồi hồi!...
Thậm thịch tiếng chân người
bếp nhà ai đang đỏ
mùi gạo mới đang sôi
bao trùm lên đâu đó...
Đêm thu ...
dài vò võ
gợi nhớ một miền quê
tóc phai màu năm tháng
người đi...
mãi chưa về !...
Q.L
Có thể bạn quan tâm
Bất chợt ... mùa đông - Ngô Liên HươngViết ở Hải Phòng – Thơ Mai Hữu PhướcBốn Cái Ngu- Truyện ngắn Sơn Nam Phố của tôi - Trần Nguyên HạnhĐà Nẵng mình tôi – Thơ Nguyễn Nhã TiênNắng gió quê người - Truyện ngắn Cao Duy Sơn Vết chàm - Nguyễn Trọng HoạtCon trâu cụt sừng - Truyện ngắn của Nguyễn Phúc LiêmGiọt sương còn đọng môi mềm - Thơ Thy LanVề “hô” các làn điệu trong trò chơi bài chòi và kịch hát bài chòi - Trương Đình Quang