Diêm – Thơ của Nguyễn Kim Anh
12.01.2012
Có người ví tình yêu như vỏ với que diêm
Nhưng em không nghĩ thế
Bởi que diêm chỉ một lần sáng lóe
Còn vỏ bao làm cháy đến trăm lần
Em không thể là phần sẫm nơi vỏ kia
Để làm sáng
Rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh
Nơi hết lần này rồi lần sau lấp lánh
Rất đa tình rồi phụ bạc như không
Nhưng em sẵn sàng làm chiếc que
Dám đốt cả trái tim diêm sinh bé xíu
Cháy đến tận cùng của thân tăm trắng trẻo
Dù kiếp tàn nhưng hiểu: đã được yêu!
Dầu cho anh có tham đến bao nhiêu
Và sau những cuộc tình chỉ dăm ba vết xước
Không oán hờn đâu vì em tin mình được
Chứ yêu nhiều, bạc phếch có gì đâu
Nếu muốn suốt đời ở mãi bên nhau
Thì câu ví kia xin người rút lại
Bởi cái ngắn khác xa cái còn mãi mãi
Mà tình yêu cần đi suốt cuộc đời.
Có thể bạn quan tâm
Nhà viết kịch, nhà thơ Lưu Quang Thuận - Kỷ niệm 100 Ngày sinh 14/7/1921 - 14/7/2021Nơi Bác ở là một ngôi nhà sàn – Thơ Bùi Công MinhVọng biển - Nguyễn Ngọc PhúNước dưới chân cầu - Truyện ngắn Trịnh SơnBÁI BIỆT VÕ ĐẠI TƯỚNG – Thơ Mai Hữu PhướcNgõ quê – Thơ Khê GiangCó nhiều khi…Thơ Lê Huy HạnhVề một người “Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” - Bùi Văn TiếngTrước bức tranh đồng chiều - Nguyễn Nho KhiêmNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào