Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Tập thơ Ngược dòng thời gian - Tiếng nói từ trái tim về tình yêu và thân phận con người - Trần Mai HườngVẫn những chân trời – Thơ Trần Kim HoaĐêm trong rừng quế - Truyện ngắn của Thái Bá LợiThèm làm ngọn gió tự do - Thơ Phan HoàngBài ca xanh - Thơ Phan Tuy AnKhúc Theimai giữa Sài Gòn - Kiều MailyGặp mưa biển ở Chu Lai – Thơ Ngân VịnhNúi – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTiếng chuông chiều-Truyện ngắn Trí ThanhTiếng gọi phía Hoàng Sa - Truyện ngắn Đặng Hoàng Thám