Đợi – Thơ Phạm Thi Nhung
09.03.2012
Đợi ngày đổ nắng sang đêm
Vườn xưa thắm một nỗi niềm rất xanh
Thềm hoa rủ bóng buông mành
Trời xui khói tỏa mong manh hiên nhà
Đợi từ trong trứng sinh ra
Đợi thời gian tím hoa cà hoa sim
Chiều trôi mây thả bóng chim
Bàn chân quẫy đạp ngước tìm sữa thơm
Đợi con từ thủa trăng tròn
Thức qua chín tháng mỏi mòn mắt trông
Thương con tháng rã năm ròng
Làm sao hết đợi hết mong hết chờ…
Có thể bạn quan tâm
Tiễn mùa –Thơ Đinh Thị Như ThúyBù nhìn - Nguyễn Phạm Oanh OanhTập thơ Ngược dòng thời gian - Tiếng nói từ trái tim về tình yêu và thân phận con người - Trần Mai HườngChuyện ở “quán 3 cô” - Thanh QuếDấu hỏi – Thơ Nguyễn Hoàng SaGửi người làm bảo tàng Cội Nguồn - Thơ Bùi Công Minh Khói hoàng hôn - Truyện ngắn Tống Phú SaNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt ChiếnTiếng hát trái tim - Thơ Bùi Công MinhTính bông đùa, trào phúng trong ca dao xứ Quảng – Đinh Thị Hựu