Đợi – Thơ Phạm Thi Nhung
09.03.2012
Đợi ngày đổ nắng sang đêm
Vườn xưa thắm một nỗi niềm rất xanh
Thềm hoa rủ bóng buông mành
Trời xui khói tỏa mong manh hiên nhà

Đợi từ trong trứng sinh ra
Đợi thời gian tím hoa cà hoa sim
Chiều trôi mây thả bóng chim
Bàn chân quẫy đạp ngước tìm sữa thơm
Đợi con từ thủa trăng tròn
Thức qua chín tháng mỏi mòn mắt trông
Thương con tháng rã năm ròng
Làm sao hết đợi hết mong hết chờ…
Có thể bạn quan tâm
Ông lão, tôi và đứa trẻ - Tuyết DiệuGiản dị - Thơ Bùi Công MinhHai lúa và tôi, và vợ - Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngChiêm bao đất - Truyện ngắn Lê Quang TrạngẨm thực của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ - Ngọc GiaoTrương Đăng Dung từ đời sống qua khoa học đến nghệ thuật – Nguyễn Thanh TuấnThăm trường - Thơ Lê Văn Hiểu Người vùng cát - Bút ký của Hồ Hải HọcNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyMẹ ơi – Thơ Lê Huy Hạnh