Không là ngày cũ - Thơ Đinh Thị Như Thúy
20.11.2015
Và Đà Lạt đón người về muộn
Những thông xanh bợt bạt trong chiều
Em lắng nghe
sự trống trơn trong lồng ngực của mình
Biết ngày đã khác

Và bùa mê sương mây Đà Lạt
Và kiêu kỳ
Và gió
Và hoa
Em nếm trải sự dịu êm
từ mi mắt ngái ngủ của những ngọn đồi
Biết vẫn không là ngày cũ
Biết đã không là ngày cũ
Em đi dọc con đường đêm
hái đầy tay những bông hoa ảo giác
Đà Lạt liêu xiêu buồn mắt ngựa
Lóc cóc hoài
Mưa giăng
Hỡi những cánh chuồn bay thấp
Đà Lạt và em đã ướt đẫm rồi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Nhân vật chính của vở kịch - Truyện ngắn Trọng ĐịnhTổ quốc là hơi thở cần cho mỗi trái tim - Lương Đình Khoa Vòng xoáy - Truyện ngắn Lê DạThực trạng và giải pháp chăm sóc đời sống tinh thần văn nghệ sĩ cao tuổi - Bùi Văn Tiếng Lên bờ - Truyện ngắn Trần Tuyền Tôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn Tám“Phố rêu” - Hồn phố cổ trong tranh họa sĩ Duy Ninh - Vũ Ngọc GiaoVề “hô” các làn điệu trong trò chơi bài chòi và kịch hát bài chòi - Trương Đình QuangNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoQuán Đa – Truyện Võ Lê Thục Nhàn