Lời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
04.08.2018
Khi thinh không nhỏ giọt buồn
đêm hạ gầy chập chờn thổn thức
từ xa xăm... nghe vỡ từng tiếng nấc
theo vườn đêm rớt đọng vườn hoang
ngày không dưng rẽ lối sang ngang
hạt sương đậu bờ mi cỏ khóc
lời tâm sự giọt buồn tan vào đất
Một sớm mai lên hương sương trắng mơ tan...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Biển đêm - Trần Trình LãmCâu thơ mắc cạn - Nguyễn Ngọc Hạnh Chớm xuân…- Thơ Lê Huy HạnhKhu vườn trên gác mái – Truyện Đinh Quỳnh Anh Hồn biển - Nguyễn Văn Tám Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcCuộc đời mấy chốc - Hoa NípGiấc ngủ của tôi – Thơ Thanh QuếThơ Nguyễn Thị Anh ĐàoHương thảo – Thơ Bùi Công Minh