Lời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
04.08.2018
Khi thinh không nhỏ giọt buồn
đêm hạ gầy chập chờn thổn thức
từ xa xăm... nghe vỡ từng tiếng nấc
theo vườn đêm rớt đọng vườn hoang
ngày không dưng rẽ lối sang ngang
hạt sương đậu bờ mi cỏ khóc
lời tâm sự giọt buồn tan vào đất
Một sớm mai lên hương sương trắng mơ tan...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Tiếng vọng trên Ngũ Hành Sơn - Nguyễn Nhã TiênGiấc mơ-Thơ Nguyễn Ngọc HạnhKhi người khác - Thanh QuếNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChiêm bao gặp Kiều - Nguyễn Nho khiêmKiêng kỵ của ngư dân ven biển Đà Nẵng - Đinh Thị TrangSương khói say - Thơ Lê Anh DũngNhớ Hòa Bắc - Huỳnh Viết TưHôm nay Đà Nẵng - Mai Hữu PhướcTrên thảo nguyên xa thẳm - Truyện ngắn Trần Thị Tú Ngọc