Mang mang – Thơ Nguyễn Thanh Kim
14.10.2017
Gối chồng báo cũ
ngẫm ngợi trước sau
thức ròng khó ngủ
Nỗi mình lận đận
thị thành chen chân
Nỗi mình trắc trở
nhịp chèo phân vân
Thơ đôi vần gió
nặng nhẹ tay cầm
Lượng người như bể
tình người mang mang.
N.T.K
Có thể bạn quan tâm
Ký ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángNgười bái hoa mai – Thơ Ngân VịnhĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn Tám Tháng Ba - Truyện ngắn Trần Quỳnh NgaNgười may áo cưới - Văn TuấnKhúc quê - Thơ Nguyễn Nhã TiênChiếc khăn xanh trên cửa sổ - Truyện ngắn Đỗ Trung LaiChuông reo - Truyện ngắn Trần Đức TiếnGiao thoa văn hóa Việt - Chăm nhìn từ thơ ca dân gian – Võ Văn hòeKÝ ỨC –Truyện ngắn của Hoàng Nhật Tuyên