Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Khi mùa đông gõ cửa – Huỳnh Viết TưLàng bên kia sông – Trần Đức TiếnChiều đi - Thơ Ngân VịnhVá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng XuânCon nhồng Bù Đốp - Truyện ngắn Quế HươngThử thách - Hồ Duy LệGhi nhận từ một cuộc thi phương án kiến trúc - Bùi Văn TiếngNhững ngọn gió khuya – Thơ Thanh QuếThấy hiu hiu gió thì hay…Anh về - Bùi Văn TiếngKhoảng lặng...Truyện ngắn của Nguyễn Lê Thùy Trang.