Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Trốn tìm - Truyện ngắn của Quế Hương“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngTao Nôi Gò Nổi – Thơ Lê Anh DũngChuyển mùa - Tản văn Đỗ ĐứcBên sông – Thơ Trường ThanhTháng Năm – Thơ Nguyễn Hoàng SaThơ Hà Duy Phương Tập thơ Ngược dòng thời gian - Tiếng nói từ trái tim về tình yêu và thân phận con người - Trần Mai HườngNhững bức thư...Thơ Lê Huy HạnhNỗi buồn xanh – Thơ Nguyễn Nhã Tiên