Một dòng thác khôn – Thơ Ngân Vịnh
29.09.2012
Tôi chạy tới dòng Mê Kông tràn bờ
đá lởm chởm răng cưa
thác Khôn ngang mặt
nước bắn tóe tung trắng bạc
mặt trời trưa ùng ục sôi
triệu năm nơi đây thử thách con người
ước mơ vượt lên cái chết
hun hút những xoáy nước cuộn tròn dốc ngược
một cánh chim
đâu đó một mái nhà
phút lặng yên tôi nhìn dòng sông xa
cảm giác con thuyền mỏng manh như chiếc lá
trước cả trăm thác đổ
không để cho người yếu bóng vía
vượt qua.
12-4-2010
Có thể bạn quan tâm
Vô thường – Truyện ngắn Lê Hồng NhuậnLễ hội mùa xuân - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangCầu vồng bảy sắc – Truyện ngắn Phan Thị Thu LoanĐóa phù dung - Trần Trình LãmNghĩ về Nguyễn Du- Bùi Văn TiếngHình tượng Bác Hồ trong thơ thế giới - TS. Nguyễn Trọng Hoàn“Phố rêu” - Hồn phố cổ trong tranh họa sĩ Duy Ninh - Vũ Ngọc GiaoĐoàn người đi trên đại lộ - Thanh VânThu đam mê – Thơ Thuận TìnhDị biệt - Truyện ngắn Trần Khánh Minh Sơn