Những mùi hương băng qua thời gian – Thơ Ngọc Thanh
16.04.2016
Em vẫn chạy về cánh đồng trong những giấc mơ đêm
Năm tháng bé liu xiu như cành hoa cúc dại
Những con đường mòn bàn chân không biết mỏi
Từng vệt thời gian thêu dòng chữ ngày xưa

Em vẫn chạy về khu vườn trong mơ
Nơi tóc mẹ mượt nhung thả bay trong chiều gió
Nơi áo cha xanh màu trời, áo mẹ màu nỗi nhớ
Nơi em còn là cơn gió rong chơi…
Em vẫn chạy về những mùa hoa trắng xóa lưng đồi
Cỏ tương tư nở ra nhành thao thức
Những mùa hương xuyên qua lồng ngực
Đốt con tim bằng thương nhớ băng mùa
Em chạy về tìm lại môi anh
Những bỡ ngỡ đầu tiên còn run trong ký ức
Em ra khỏi giấc mơ để quay về hiện thực
Vẫn còn mùi hương xưa trong khoảng gió đời mình
N.T
Có thể bạn quan tâm
Khói biên cương - Lê Quang TrạngNhững tán bàng vuông tại Anh Linh Đài - Lê Anh DũngNghề câu của ngư dân Đà Nẵng - Ngọc GiaoNgười đàn bà mơ-Thơ Đoàn Minh ChâuChạm dấu chân xuân – Thơ Nguyễn Hoàng SaTháng bảy nào - Phan Đình MinhĐóa hoa không gai và con cừu không rọ mõm – Truyện ngắn Quế HươngTín ngưỡng thờ Bạch Mã Thái Giám của cư dân Ngũ Hành Sơn - Huỳnh Thạch HàDị biệt - Truyện ngắn Trần Khánh Minh SơnSoi chung gương mặt đàn bà - Truyện ngắn Nhụy Nguyên