Quê nhà – Thơ Lê Anh Dũng
25.04.2015
Gối đầu lên hoa cải vàng
lim dim con mắt mơ màng bến sông
hồn quê xanh một cuối đông
có ai quên tuổi má hồng đợi ta

Mai vườn không nỡ nở hoa
ngày xuân vồi vội, sông tà tà trôi
nửa đời phiêu lãng rong chơi
hồn quê reo réo đứng ngồi quắt quay
Rưng rưng khói bếp đượm cay
hồn ta thấp thễnh ngất ngây men làng
trâu nghé ọ, rơm níu chân
hồn người xa xứ xốn xang quay về
Quê nhà hề
nhà quê hề
một tô giọng Quảng
bộn bề tình quê…
L.A.D
Có thể bạn quan tâm
Người tử tế - Vũ ĐãmLỡ chuyến đò chiều – Thơ Tú AnhÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNgày trở gió – Thơ Ngân VịnhBan mai Thành Cổ - Thơ Thư YênGiấc mơ-Thơ Nguyễn Ngọc HạnhCây ốc đảo quán VănSuối tre – Truyện ngắn Thanh QuếNgười đẹp xứ hữu nhân – Truyện ngắn Phan Đức NamTháng 12 năm 79 – Thơ Ngân Vịnh