Ru con – Thơ Nguyễn Văn Tám
02.01.2018
Đặt con nằm trên giường
Ba thấy giường cao quá
Trải chiếu nền xi măng
Con nằm chơi khỏi ngã
Trên những con đường mòn
Ba đi hoài không hết
Những cánh rừng cách biệt
Ba đâu chịu dừng chân
Những hoài bão xa gần
Giục lòng ba đến thế
Đốt cháy trái tim trẻ
Và bao chuyện lỗi lầm
Bây giờ ba bâng khuâng
Nghĩ đến con nhiều quá
Những tháng ngày xa lạ
Và bao nỗi truân chuyên
Dưới nền đá xi măng
Tha hồ con nghịch phá
Ba không sợ con ngã
Đất thấp là tận cùng!
NVT
Có thể bạn quan tâm
Phương người – Thơ của Trần Xuân LinhTiếng chuông trôi trên sông – Truyện ngắn Vũ HồngSông Lô – Thơ Đinh Thị Như ThúyPhép thử - Truyện ngắn của Kim SơnNon Nước Đà Nẵng...- Nguyễn Ngọc PhúTrọ nơi thành phố-Truyện ngắn Vũ Anh ThưTrăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn TámPhát triển đội ngũ văn nghệ sĩ trẻ - vấn đề tiếp nối thế hệ - Bùi Văn TiếngEm đánh rơi nỗi nhớ bên dòng Đak Bla – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Chuyện anh tôi - Truyện ngắn Trần Nguyên Hậu