Ảo ảnh - Nguyễn Văn Tám
28.11.2019
Anh lại nói với em về biển
Tàu anh lênh đênh không bến không bờ
Đêm thăm thẳm hoa đăng lấp lánh
Tàu anh treo bên trăng bên thơ...
Kia là bờ, tàu anh về hướng đó
Nhưng đến bờ nào có thấy bờ đâu
Phía trước mặt hoa đăng lấp lánh
Mông lung trời, mông lung biển giao nhau
Những ảo ảnh bờ em, anh bị lạc
Gì có bờ ở giữa biển khơi?
Đừng đùa nữa lòng anh rất thật
Bờ của anh phía đó. Em ơi!
Có thể bạn quan tâm
Mắt nheo tóc xoăn – Thơ Đinh Thị Như ThúyEm - Truyện ngắn của Lê ĐìnhBến Hồ Dâu – Thơ Trọng VượngAnh và em cùng già – Thơ Thanh QuếVũ khúc trắng - Thơ Phan HoàngKhát sống - Võ Thu HuệGiếng Tiên - Truyện ngắn Vũ Trường AnhVề với Phú Ninh như về với người tình - Trần Nguyên HạnhPun-ny và chuyến phiêu lưu đến thế giới Con Người – Truyện Huỳnh Phạm Nguyệt Dương.Vai trò của sông Cổ Cò với thương cảng Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài An