Bóng một người - Thơ Ngân Vịnh
05.04.2015
Ông chọc gậy vào sóng biển
Tóc khói
Thả trời xuống vai
Thời gian vỡ hạt mưa bong bóng
Cỏ dại xanh dằng dặc ngày
Thức ngủ trong hơi rượu
Tạc thù với suối Mơ
Tình một nẻo
Đời một nẻo
Quăng ngược, quăng xuôi câu thơ
Nụ cười hiền như lá
Mà lòng cánh hạc chân trời
Có thể thấy Ông đằng sau phố xá
Giếng cạn vang một tiếng sỏi rơi.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Em đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng ThiệnNgồi với cơn mưa – Thơ Mai Hữu PhướcĐêm miết nhoài ngọn cỏ ngoại ô – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoTháng Năm – Thơ Nguyễn Hoàng SaThượng nguồn xứ sở - Thơ Lê Anh DũngKý ức sông Hàn - Nguyễn Thị Thu HiềnChiều ba mươi bên sông Hàn - Thơ Nguyễn Văn TámTổ quốc trong tôi – Thơ Trần Gia TháiKhi mùa đông gõ cửa – Huỳnh Viết TưVua Thủy Tề là con rể làng tớ - Truyện Trần Đức Tiến