Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Ngôi chùa trong tâm thức người dân Đà Nẵng - Đinh Thị TrangChiều nghĩa trang lặng gió - Thơ Phạm Minh Tâm Mùa xuân - Bùi Công MinhĐinh Mỹ nhân - Truyện dã sử Đỗ Nhựt ThưMẹ biển – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoAi xuôi ai ngược ngã ba này…- Huỳnh Viết TưMắt phù sa – Thơ Lê Anh Dũng Chuyện một người tử tế - Truyện ngắn Trần PhiêuTình yêu không tên – Truyện ngắn Nguyễn Nhã TiênAnh và em cùng già – Thơ Thanh Quế