Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Bị bỏ quên - Đinh Lê VũChùm thơ Nguyễn Nho KhiêmChút nồng nàn đã cạn – Thơ Ngân VịnhBóng tối/máu/ ánh sáng (elegy to..) - Thơ Trần Phương KỳÔng lão, tôi và đứa trẻ - Tuyết DiệuTự ngẫm -Thơ của Hồ Anh TuấnBâng khuâng hoa sữa – Thơ Mai Hữu PhướcHoa bâng khuâng - Truyện ngắn Phạm Thị Hải DươngTrăng sông Hàn –Thơ của Ngô CangMột truyện ngắn không cần minh họa - Truyện ngắn Vị Tĩnh