Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Còn nốt nhạc tháng giêng - Đinh Thị Như Thúy Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcĐiều bí ẩn trái tim - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoGương mặt nghệ thuật Trương Vũ Thiên AnTâm sự với thần Kim Quy – Thơ Hồng ThiệnSân khấu Giọng hát Việt vòng thi Giấu mặt – Thơ Bùi Công MinhHòn Kẽm Đá Dừng* - Thơ Lê Anh DũngChớm xuân…- Thơ Lê Huy HạnhHương thơm vườn mẹ - Trần HiệpCuộc chơi – Thơ Anh Tuấn