Chiều Hồng Lĩnh - Thơ Ngân Vịnh
13.07.2017
Chiều vãn
bước chân rạn đất
đã qua khúc mùa xa xôi
gió thổi vào ngày vô chừng, vô lượng
vài chiếc lá răm đến áp lưng ngồi

Tiểu Khê hoa trôi
tiếng nước
phù hư dốc lòng cưa bể bùn non
ngửa mặt thời gian làm sao biết được
dặm đường xa
những giấc mơ còn
nẻo về nắng
nắng ròn rọt núi
nẻo người về
người hết nhớ thương
chiều Hồng Lĩnh
chiều tôi lủi thủi
mà bời bời thấp thỏm trời trong.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Người đàn bà mơ - Thơ Đoàn Minh ChâuVỡ một miền quên – Thơ Nguyễn Hoàng SaCơn mớ lội ngược dòng - Phương UySinh nhật – Thơ Đinh Thị Như ThúyCửa sau thành phố - Truyện Trần Nhã ThụyCậu bé của MưaBa và biển đảo – Truyện ngắn Hoàng Thu NgânSông Rùng cuối sương - Võ Thị Hạnh Thủy Cái còn cái mất – Thơ Nguyễn Hoàng Sa“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn Tiếng