Chút nồng nàn đã cạn – Thơ Ngân Vịnh
08.05.2013
...
Sau lưng bỏ lại túp lều
đưa chân theo ngọn gió phiêu diêu ngày
nhặt tìm những mảnh men say
gói vào đuôi mắt đầu mày trả em
...
Sau lưng bỏ lại túp lều
đưa chân theo ngọn gió phiêu diêu ngày
nhặt tìm những mảnh men say
gói vào đuôi mắt đầu mày trả em
...

Chút nồng nàn đã cạn khô
nắng rơi nẻo nắng, sương mờ nẻo sương
lẻ loi bông cỏ ven đường
ngón tay sợi khói còn vương vất chiều
Sau lưng bỏ lại túp lều
đưa chân theo ngọn gió phiêu diêu ngày
nhặt tìm những mảnh men say
gói vào đuôi mắt đầu mày trả em
Nỗi buồn không ngọn lửa nhen
màn đêm chốt cửa cài then chân trời
mình anh hết đứng lại ngồi
nhỏ ba cọng cỏ cột đôi dép mòn
N.V
Rút từ tập: Ngày thường đam mê, NXB Hội nhà văn
Có thể bạn quan tâm
Câu thơ mắc cạn - Nguyễn Ngọc Hạnh Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngÔng già nhân hậu kể chuyện cho các em – Thanh Quế Huyền thoại về đình rắn - Đặng Hoàng ThámPhát triển đội ngũ văn nghệ sĩ trẻ - vấn đề tiếp nối thế hệ - Bùi Văn TiếngNhững cánh diều – Thơ Nguyễn Văn TámLít, người gác chắn can đảm - Truyện ngắn Ma Văn KhángXin đừng bao giờ quên – Thơ của Dũng HiệpĐợi tàu ngược - Truyện ngắn Ý NhiÁo vàng mùa thu – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào