Con người, thời ấy – Thơ Thanh Quế
10.04.2017
Không biết khóc
Không biết cười
Trơ trơ
Như đá
Không xót thương
Không cảm thông
Không động lòng

Hàng xóm là hàng xóm
Nước ngoài là nước người
Lửa cháy
Chẳng bỏng ta
Người lạ dần với người
Mỗi người đều bơ vơ
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Một gạch - Thanh QuếLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Thơ Mai Hữu PhướcMùa chân xa – Thơ Đỗ HướngCổ tích sông Hồng-Tùy bút Nguyễn Nhã TiênNhịp rơi – Thơ Nguyễn Hoàng Sa“Đạp xe khi trời gió” - Outhine BounyavongSự dịch chuyển của bầy Linh Thủy – Thơ Đinh Công ThủyKhi mùa đông gõ cửa – Huỳnh Viết TưNhạc sĩ Văn Cao và ca khúc “Dưới ngọn cờ giải phóng” - Nguyễn Văn TámTrái tim không có mắt – Thơ Thuận Tình