Đêm của mẹ - Thơ Đặng Toán
01.05.2016
Sau giấc mơ mẹ dậy thắp hương
Không bật điện sợ làm con chói mắt
Mẹ bảo, ngày nó lên đường đánh giặc
Có biết ánh điện như thế nào đâu...

Mẩy chục năm biền biệt miền sâu
Con chỉ về trong giấc mơ thăm mẹ...
Mẹ vui rồi... Con đừng buồn như thế
Lá vàng ru lá biếc suốt canh thâu...
Những giấc mơ vời vợi niềm đau
Những nén hương thắp đầy lên nỗi nhớ
Mẹ cứ lầm rầm trong màn đêm lặng lẽ
Chỉ những đốm hương cháy đỏ lắng nghe...
Đ.T
Có thể bạn quan tâm
Thẳng đứng - Văn Công HùngChuyện anh tôi - Truyện ngắn Trần Nguyên Hậu“Chất Quảng” – dấu ấn riêng trong ngôn từ nghệ thuật của Nguyễn Văn Xuân - Trương Thanh ThủyNguyễn Văn Bổng - nhà văn xứ QuảngĐã dịu dàng nói lời từ biệt - Đinh Thị Như ThúyHầu chuyện cụ Khổng Tử - Thơ Nguyễn Văn TámNàng, hắn và con chuột - Truyện ngắn Sơn TrầnẤn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtThiên thần nhỏ áo xanh - Truyện ngắn Trần Đức TiếnYBrơm – Thơ Bùi Công Minh