Đêm của mẹ - Thơ Đặng Toán
01.05.2016
Sau giấc mơ mẹ dậy thắp hương
Không bật điện sợ làm con chói mắt
Mẹ bảo, ngày nó lên đường đánh giặc
Có biết ánh điện như thế nào đâu...
Mẩy chục năm biền biệt miền sâu
Con chỉ về trong giấc mơ thăm mẹ...
Mẹ vui rồi... Con đừng buồn như thế
Lá vàng ru lá biếc suốt canh thâu...
Những giấc mơ vời vợi niềm đau
Những nén hương thắp đầy lên nỗi nhớ
Mẹ cứ lầm rầm trong màn đêm lặng lẽ
Chỉ những đốm hương cháy đỏ lắng nghe...
Đ.T
Có thể bạn quan tâm
Chùm thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNhà văn Nguyễn Một - Người mắc nợ ký ứcKẻ chết giả -Truyện ngắn của Dino Buzzati (Ý)Bâng khuâng phố cổ - Thơ của Mai Hữu PhướcHình tượng gà trong văn học dân gian Việt Nam - Huỳnh Thạch HàĐã dịu dàng nói lời từ biệt - Đinh Thị Như ThúyLá đợi – Thơ Trọng QuyếtCái duyên với người miền biển - Trung Trung Đỉnh Đưa người – Thơ Ngân VịnhCon Rắn - Truyện ngắn Sơn Nam