Ngày lạnh – Thơ Đinh Thị Như Thúy
11.08.2018
ngày những điều ta xây bỗng dưng đổ sập
tràn ngập nỗi quạnh hiu
khi hoàng hôn buông xuống một màn mưa
lạnh
choàng lên mặt người u uẩn
đôi chân nghe máu chảy dịu dàng
lồng ngực nghe hơi thở dịu dàng
ta thấy lòng hoang mang
mà không biết mình đã được giải thoát
vì ngày lạnh
vì sự can đảm vươn lên của những cái cây
sự e thẹn và nồng nàn nở
của những bông hoa
luôn làm ta kinh ngạc và cảm động.
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Tổng quan về việc đặt tên đường phố ở Tourane/Đà Nẵng từ năm 1902 đến năm 1996 - Bùi Văn TiếngLàng tôi – Thơ Nguyễn Văn TámCún cưng - Bùi Tự LựcNgẫm nghĩ mùa xuân - Trịnh Bửu Hoài Lời nhắn gửi từ biển - Bùi Công MinhBên sông – Thơ Trường ThanhNgày xưa cha tôi kể - Thơ Nguyễn Văn TámTháp cổ và em – Thơ Lê Anh DũngLòng trôi Tràng An – Thơ Quốc SinhCăn nhà của tôi –Thơ Đoàn Minh Châu