Ngày lạnh – Thơ Đinh Thị Như Thúy
11.08.2018
ngày những điều ta xây bỗng dưng đổ sập
tràn ngập nỗi quạnh hiu
khi hoàng hôn buông xuống một màn mưa
lạnh
choàng lên mặt người u uẩn
đôi chân nghe máu chảy dịu dàng
lồng ngực nghe hơi thở dịu dàng
ta thấy lòng hoang mang
mà không biết mình đã được giải thoát
vì ngày lạnh
vì sự can đảm vươn lên của những cái cây
sự e thẹn và nồng nàn nở
của những bông hoa
luôn làm ta kinh ngạc và cảm động.
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Ngày của bé - Ngô Liên HươngVà chúng ta hãy cùng cài băng tang lên ngực - Thơ Hoàng QuýKhoảnh khắc - Vỵ TếMiệt quê - Truyện ngắn Trần Huy Minh Phương Tìm dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng SaTản mạn Đà Nẵng Xuân Mậu Tuất - Bùi Văn TiếngĐối tác - Tạ Ngọc ĐiệpKhông phải ai cũng có thể tồn tại sau khi rơi xuống - Đinh Thị Như ThúyThời xưa gió thổi về - Thơ Nguyễn Nhã TiênChiều hoa sen – Thơ Đức Quang