Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.

Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Tạp cảm – Thơ Ngân Vịnh Bầu trời nón lá – Thơ Lê Anh DũngCó một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh DũngỞ biển – Thơ Thái Nam AnhCái duyên - Thơ của Tạ Đình ChiếnTổ quốc nơi đảo xa – Thơ Nguyễn Siêu PhàmKhông là ngày cũ - Thơ Đinh Thị Như ThúyNăm canh bên bờ vựcVề thăm nội - Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương Tản mạn về tiếng Quảng - Bùi Văn Tiếng