Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Khúc quê - Thơ Nguyễn Nhã TiênTrò chơi kết thúc – Truyện ngắn của Kiều Huy ThứcCưa đôi -Truyện ngắn Phạm Thị Thanh MaiKý ức - Truyện Võ Lê Thục NhànMùa hoa tháng chạp và mùi bánh tré tuổi thơ - Phi AnhThành phố mưa phùn - Truyện ngắn Nguyễn Thu ThủyKý ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángNgười Láng Giềng Xinh Đẹp – Truyện ngắn Rabindranath Tagore Chiều nghĩa trang lặng gió - Thơ Phạm Minh Tâm Sân khấu Giọng hát Việt vòng thi Giấu mặt – Thơ Bùi Công Minh