Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Những giấc mơ đủ sắc màu - Nhi TrầnVá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng XuânNgõ hoa vàng - Thơ Ngân Vịnh Thời khắc diễn vai – Thơ Đinh Thị Như ThúyKhông thể ngày mai – Thơ Thanh QuếBuổi sớm ở làng quê - Thơ Thanh QuếTôi ngồi bên này bờ rào thời gian –Thơ Thanh QuếMột mình – Thơ Tôn Nữ Ngọc HoaĐêm nghe Dalida hát - Nguyễn Thị Ánh HuỳnhDấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng Sa