Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Nhà thơ Nguyễn Kim Huy Đoản khúc cho mùa-Thơ Lê Minh ChánhTướng về làng – Thơ Lê Anh DũngBa và biển đảo – Truyện ngắn Hoàng Thu NgânCâu chuyện tình cờ và người lính không có võng - Nguyễn VĩnhRu cỏ - Thơ Trần Quang QuýPhát triển đội ngũ văn nghệ sĩ trẻ - vấn đề tiếp nối thế hệ - Bùi Văn TiếngBùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơChuyện phố – Truyện ngắn Y VũÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị Trang