Hà Nội đêm - Thơ Đinh Thị Như Thúy
24.03.2015
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Đêm qua chớp bể...(*) – Thơ Đinh Thị Như Thúytrong mơ, gặp lại nhiều người đã chết - Đinh Thị Như ThúyHạt bụi – Thơ Anh TuấnMùi của sự sống – Thơ Tiến TuấtNgười săn côn trùng - Truyện ngắn Tống Ngọc Hân“Chất Quảng” – dấu ấn riêng trong ngôn từ nghệ thuật của Nguyễn Văn Xuân - Trương Thanh ThủyChiều muộn - Ngân Vịnh Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcNgày rộng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Nghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn Tiếng