Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Khung cửa gỗ - Đinh Quỳnh NhưPhép thử - Kim SơnĐêm hợp hôn làng quê – Thơ Ngân VịnhBài thơ chưa đề tên – Thơ Nguyễn Huy DungMùi thuốc súng – Truyện ngắn Nguyễn Văn ThọTháng Tám – Thơ Lê Huy HạnhBảo tồn nghề mắm Nam Ô tại Đà Nẵng - Ngọc GiaoTín ngưỡng thờ Bạch Mã Thái Giám của cư dân Ngũ Hành Sơn - Huỳnh Thạch HàHội An - Tôi và Em – Thơ Nguyễn Văn TámGặp mưa biển ở Chu Lai – Thơ Ngân Vịnh