Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Tiền lì xì của các vì sao - Truyện ngắn của Mạc Can Trở Lại Huế Xưa - Thơ Mai Hữu Phước Lời nhắn gởi – Truyện ngắn Trần Trung YênHội An – Thơ Bùi Công MinhMưa hồi âm - Nguyễn Thị Anh ĐàoLãng mạn với sông Hương - Thơ Nguyễn Nhã TiênVăn học-Nghệ thuật 40 năm hội nhập và phát triển - Bùi Văn Tiếng Ấm dấu chân xưa – Thơ Nguyễn Hoàng SaSương khói đàn ông - Truyện ngắn Phan Cung ViệtVắng em – Thơ Quốc Long