Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang

lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Khói lam chiều - Mai DiễnDọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Cát – Thơ Lê Anh DũngThực trạng và giải pháp chăm sóc đời sống tinh thần văn nghệ sĩ cao tuổi - Bùi Văn TiếngMiền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngChiếc tổ chim – Thơ Ngân VịnhNàng, hắn và con chuột - Truyện ngắn Sơn TrầnTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámGiọt mưa xuân – Thơ Phan Thu HồngGiọt sương – Thơ Lê Huy Hạnh