Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang

lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Buổi trưa đảo xa – Thơ Hồ Anh tuấnLại có một ngày vui đáo để - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐá vàng - Truyện ngắn Nguyễn Nhã TiênThoát tục - Truyện ngắn của Hoàng Hải LâmVợ người taNhà ngoại tôi trăng lên – Thơ NGUYỄN GIÚPTổ quốc là hơi thở cần cho mỗi trái tim - Lương Đình KhoaTrương Đồ Nhục – Sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Hiển Dĩnh từ một truyện cổ dân gian (1) - Bùi Văn Tiếng Em - Truyện ngắn của Lê ĐìnhMây trắng trên cao - Hoàng Nhật Tuyên