Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Biển thanh xuân - Trương Điện Thắng Thức dậy – Thơ Nguyễn Minh HùngHai người bạn - Truyện ngắn Thanh QuếMột truyện ngắn không cần minh họa - Truyện ngắn Vị TĩnhMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngTơ trời – Thơ Nguyễn Hoàng SaChiều chiều vác nhủi ra đồng - Hoàng Nhật Tuyên Tổ Quốc - Tường HuySự biến đổi của luật tục người Katu - Đỗ Thanh TânÊm đềm sông trôi - Thơ Đàm Lan