Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Nói với cơn đau – Thơ Bùi Mỹ HồngLời nhắn gửi từ biển – Thơ Bùi Công MinhChất đồng quê trong thơ Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Thụy Kha Đã dịu dàng nói lời từ biệt - Đinh Thị Như ThúyVài bóng nhà thơ – Thơ Ngân VịnhNhư cơn gió thoảng-Thơ Mai Hữu PhướcBão đời - Đoàn Trọng HảiKhoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như ThúyÝ nghĩ ban mai - Thơ Đinh Thị Như ThúyVới thu – Thơ Dương Đăng Huệ