Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Hạ Long – Thơ Bùi Công MinhSương khói đàn ông - Truyện ngắn Phan Cung ViệtNgọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh DũngTìm lại nửa mình – Thơ Đỗ HướngTiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoMùa hè yên tĩnh - Phạm Thanh Thúy Tháng chín Quảng Đà – Thơ Nguyễn Văn TámThơ tình Khương Hữu Dụng - Hồ Hoàng ThanhTiếng khuya-Thơ Nguyễn Nhã TiênTên anh, tên dòng sông – Thơ Nguyễn Văn Tám