Khoảnh khắc - Vỵ Tế
30.07.2014
..
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
.
...
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Vỵ Tế
(ĐTNT)
Có thể bạn quan tâm
Hà Nội - buổi chiều yên – Thơ Bùi Công MinhNắng cũ- Thơ Trương Thị Bích MỵTrường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaẤm dấu chân xưa – Thơ Nguyễn Hoàng SaChờ - Thơ Nguyễn Hoàng SaĐi dự Đại hội Sân khấu thế giới ở Tây Ban Nha – Bùi Văn Tiếng Có một chiều mưa – Thơ Lê Huy HạnhChuyện một người tử tế - Truyện ngắn Trần PhiêuNước mắt màu xanh thẫm - Nguyễn Văn ThiệnTrái tim không có mắt – Thơ Thuận Tình