Lỡ chuyến đò chiều – Thơ Tú Anh
02.02.2018
Mẹ nép mặt vào lưng vách
Khóc xót cơn mưa mồ côi
Mái sàn thở run sợi gió
Ai đan vời vợi quê người.
Mẹ theo chồng không đám cưới
Cuộc tình nửa chuyến mối mai
Nửa troi lễ, vơi mùa tóc
Tuổi phơi nhạt nắng cạn ngày.
Nhặt tiếng nấc mình vương vãi
Quỳ bên chân con nghẹn môi
Xé tơi giọt nhìn đau dại
Mẹ tha thểu bước theo người.
Rồi cũng một đời mẹ nhỉ
Lời ru đắng, trời chia đôi
Nát đêm ẵm con chồng ngủ
Thương nơi khát tiếng ầu ơ.
Mấy mùa gió rồi trăng hỡi
Tóc mẹ bạc trước mùa lau
Mắt nhàu bao lần giông xối
Lấp sao đầy một khoảng đau.
Con giờ tuổi xanh nương rẫy
Mai khăn vấn tóc làm dâu
Thương chuyến đò ngày lỡ mẹ
Để héo ngọn trăng trên đầu.
T.A
Có thể bạn quan tâm
Bóng một người – Thơ Ngân VịnhUống rượu một mình - Thơ Mai Hữu PhướcTuổi bốn mươi – ký Hồ Duy LệLặng đứng bên cầu – Thơ của Nguyễn Văn Tuấn“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngHải thần trong tín ngưỡng người Hoa ở Hội An - Vũ Hoài AnNgọt đắng tình người - Truyện ngắn Thanh NguyênCái nhìn - Đức Hậu Dấu phù vân – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Dấu vết -Truyện ngắn Nguyễn Danh Lam