Trước tượng đài mẹ Thứ - Thơ Xuân Tiếu
03.09.2016
Không thể giấu tin buồn với mẹ
Khi chồng con nằm lại chiến trường
Một gia đình hơn mười liệt sĩ
Chẳng tượng đài nào tả hết nỗi đau.
Mẹ không khóc dẫu lòng tan nát
Người nấc khan nuốt nước mắt vào trong
Mẹ khóc khi nước nhà thống nhất
Khăn rằn vắt vai mái tóc phiêu bồng.
Đời mẹ trải nhiều cay đắng
Lửa thử vàng suốt mấy mươi năm
Hai cuộc chiến đi qua đời mẹ
Máu, mồ hôi nuôi dạy những anh hùng.
Nước mắt chảy trong tim mẹ
Kẻ vô tình chẳng thấy gì đâu
Đất nước thanh bình xin dâng hương mẹ
Trước tượng đài con thấu hết nỗi đau!
N.X.T
Có thể bạn quan tâm
Vết xước trên cát - Truyện ngắn Nguyễn Bá HòaSen băng – Nguyễn Linh KhiếuĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn TámTháng mười hai – Thơ Bùi Công MinhKhông đề – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCâu chuyện tình cờ và người lính không có võng - Nguyễn VĩnhMột gạch - Thanh Quế Sông Hàn bữa ấy! - Võ Văn BaCuộc chơi – Thơ Anh TuấnThượng nguồn xứ sở - Thơ Lê Anh Dũng