Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như Thúy
10.08.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Văn hóa gia đình và gia đình văn hóa - Bùi Văn Tiếng Cơn mơ – Thơ Nguyễn Minh HùngThành phố, phượng và cát - Thơ Trần Thị Lưu LyBến khát – Thơ của Tất HanhĐi tìm dòng sông - Thơ Nguyễn Ngọc HàTản mạn mùa thu – Thơ Quốc LongDòng sông quê vẫn ru giấc ngủ các chị, các anh – Thanh QuếVô thường – Thơ Nghi ThảoBến xưa – Thơ Trọng QuyếtKhúc tưởng niệm – Thơ Nguyên Thi