Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như Thúy
10.08.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Thành phố mưa phùn - Truyện ngắn Nguyễn Thu ThủyNói với một người anh - Thơ Thanh QuếĐêm buồn bỏ lại – Thơ Hoa NípChiều quê ngày mùa – Thơ Tất ThắngBồng bềnh mây tím - Lưu Thị MườiBài thơ tặng mẹ - Thơ Ngọc ChâuBùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơCái phi thời gian và thời gian như phi trong “Trúng số độc đắc” - Bùi Văn TiếngĐêm Siem Reap – Thơ Nguyễn Văn TámDễ gì – Thơ Thanh Tâm