Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
13.01.2017
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Lời ru của bà - Trúc ChiĐảo cho mỗi người – Thơ Nguyễn Nhã Tiên“Phố rêu” - Hồn phố cổ trong tranh họa sĩ Duy Ninh - Vũ Ngọc GiaoỞ vách ngăn cuối cùng - Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Một gạch - Thanh QuếBên kia thinh lặng - Phương UyLoay hoay hai cảnh Phố - Quê - Tản văn Phạm Thị Hải DươngChùm thơ của Đông HàMẹ – Thơ Tất ThắngLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Thơ Mai Hữu Phước