Miền xa – Thơ Trần Khoái
09.09.2016
Miền xa
Nơi ấy
Giờ đã là quá vãng
Ký ức lang thang
Chống gậy đi tìm...
Gió thổi bạt hàng bạch đàn khép tán
Đứa trẻ chăn bò lui cui hái sim
Gặp nắng đi hoang trên những sườn đồi
Cánh đồng mùa mưa đến muộn
Có con cò đang bay ngược gió
Dòng sông vội vã cánh buồm...
Ký ức già nua
Ký ức nhọc nhằn
Đường quen cũ không người đứng đợi
Bất ngờ ngoảnh lại
Ta đã là hôm qua.
Miền xa
Người con gái ngày nào
Đã dắt cháu đi chơi
Làng bây giờ lên phố
Chỉ còn ta lẩn thẩn
Đi tìm những cái không tên.
T.K
Có thể bạn quan tâm
Phép thử - Kim SơnDọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Hình tượng chó trong văn hóa Việt - Nguyễn Ngọc GiaoKhói trắng - Lê QuânPhấn mây - Truyện ngắn Lê Quang TrạngĐông - Truyện ngắn Võ Thanh Nhật AnhGiữa truyền thống và hiện đại - Đỗ Thanh TânGiấc trăng – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoTính cách người Quảng trong ca dao xứ Quảng - Nguyễn Thanh Tuấn Nửa lời ca dao – Thơ Tất Lâm