Em trách chi...- Nguyễn Nho Khiêm
06.08.2019
Em trách chi chuyện tròn khuyết vầng trăng
Bữa cơm vui nửa chừng buông đũa
Thương con trai mắt buồn hoang lạnh
Lặng lẽ vào góc vắng ngồi ngơ.
Anh nép vào bóng mát câu thơ
Thấy hồn mình đi qua sa mạc
Phía chân trời bao nhiêu cơn khát
Em trách chi chiếc lá rụng vô tình.
Tờ lịch cũ trên tường không còn nữa
Chỉ còn đây chi chít ngày mai
Con đường kia buổi xưa lạc bước
Dấu chân nghiêng gió cát lấp đầy
Ngày đi qua lại đến một ngày
Tóc xanh qua hóa thành tóc bạc
Em nhắc chi chuyện vầng trăng khuyết
Buổi cơm chiều đôi đũa cứ so le.
Con thương yêu, đừng ngồi buồn góc vắng
Hãy ngã vào lòng mẹ ban mai
Cuộc đời vẫn đồng hành mưa nắng
Con hãy về bên mẹ nắm bàn tay...
N.N.K
Có thể bạn quan tâm
Vĩnh Quyền - ngước nhìn trong vô tậnNgưng đọng – Thơ Lê Huy HạnhTôi với tôi xung khắc - Thơ Thanh QuếTin nhắn lạ - truyện Sử Hà Hạnh NhiTản mạn về những buổi học cuối cùng - Bùi Văn TiếngChùm thơ của Trần Phương KỳĐêm miết nhoài ngọn cỏ ngoại ô – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoTuyến đường sắt Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài An Giữa mùa nắng vàng - Nguyễn Đức SơnQuê nhà – Thơ Lê Anh Dũng