Người đàn bà – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
05.02.2018
Chuyện người đàn bà ngỡ như huyền thoại
mang vết cứa thời gian
Khoác lên mình chiếc áo nắng dại
giấu điều không thể nói
Người đàn bà như hòn sỏi
cuốn vào suối khe mòn nhẵn
lăn lóc bên lề gió bụi
hồn phách lạc vào cõi khác
đuổi theo điều không tưởng

Một ngày kia
người đàn bà thoát xác – hóa thân
lật bàn tay sấp ngửa
xuôi về hai phía
người đàn bà ngủ say
Hơi thở theo đường gió gọi
bay về chân trời
hớp hạt mưa xanh…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Thượng huyền – Thơ Hải ThanhChúa Rừng nổi giận – Truyện Hồng ChiếnMÊNH MANG HÒN KẼM ĐÁ DỪNG - Tùy bút Nguyễn Nhã TiênCái duyên - Thơ của Tạ Đình Chiến Phúc âm buồn – Thơ Đinh Thị Như ThúyGhi nhận từ một cuộc thi phương án kiến trúc - Bùi Văn TiếngCái duyên với người miền biển - Trung Trung ĐỉnhNgày rộng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Ký ức - Truyện Võ Lê Thục Nhàn Chiêm bao - Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh