Người đàn bà – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
05.02.2018
Chuyện người đàn bà ngỡ như huyền thoại
mang vết cứa thời gian
Khoác lên mình chiếc áo nắng dại
giấu điều không thể nói
Người đàn bà như hòn sỏi
cuốn vào suối khe mòn nhẵn
lăn lóc bên lề gió bụi
hồn phách lạc vào cõi khác
đuổi theo điều không tưởng
Một ngày kia
người đàn bà thoát xác – hóa thân
lật bàn tay sấp ngửa
xuôi về hai phía
người đàn bà ngủ say
Hơi thở theo đường gió gọi
bay về chân trời
hớp hạt mưa xanh…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Ghi ở Cà Mau – Thơ Bùi Công MinhTổ quốc là hơi thở cần cho mỗi trái tim - Lương Đình KhoaNgư dân và biển cả - Bùi Văn TiếngBên sông Hiếu - Thơ Đinh Lê VũTôi với tôi xung khắc - Thơ Thanh QuếTiếng trưa - Tản văn Nguyễn Nhã Tiên Đất nước có nhiều trẻ con – Thơ Thanh QuếCậu bé của MưaTrên đường Trường Sa – Thơ Ngô MinhLá đơn tình nguyện – Truyện ngắn của Chu Cẩm Phong