Tiếng rừng- Thơ Bùi Công Minh
04.05.2016
Dải mây dăng đỉnh núi như dây đàn chùng
Bóng tối tràn trong thung
Suối đổ vào đêm nhẫn nại
Chiều nay ba cô gái Thái
Hát bài gì nghe âm điệu từ ngàn xưa
Như tiếng của rừng già
Tiếng rừng buồn quá!
Em đừng đến cùng ta nữa
Lòng ta như tiếng rừng
Em là ánh mặt trời rực rỡ trong thung
Ta như sương che mờ đỉnh núi
Em là thác của rừng cồn cào dữ dội
Ta như con suối nhỏ trên nương
Giọng ta như tiếng rừng
Tiếng rừng buồn quá.
Em đừng đến cùng ta nữa…
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Trái quả ngọt ngào – Truyện Nguyễn Nhã Tiên Khói biên cương - Lê Quang TrạngGửi con yêu, từ Hoàng Sa - Mai Thanh Hải Có một nhiệt đới buồn - Đặng Ngọc HùngTháng bảy nào - Phan Đình Minh“Đạp xe khi trời gió” - Outhine BounyavongPhố của tôi - Trần Nguyên HạnhSự biến đổi của luật tục người Katu - Đỗ Thanh TânThì thầm cao nguyên – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoBiển - Truyện ngắn Sử Hà Hạnh Nhi