Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Áo vàng mùa thu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoMiền Yên Lãng cũ – Thơ Ngân VịnhKhói chiều quê hương - Lê Kim ToànCầu quay miền nhớ - Truyện Đinh Quỳnh NhưTổng quan về việc đặt tên đường phố ở Tourane/Đà Nẵng từ năm 1902 đến năm 1996 - Bùi Văn TiếngNhặt nắng - Nguyễn Nho Thùy DươngHoán đổi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCó hậu - Phan Trang HySương khói say - Thơ Lê Anh DũngNỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn Tám