Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Những hạt mưa rào - Ngân VịnhBên tháp Chàm - Nguyễn Nho KhiêmViên gạch người Chăm – Thơ Nguyễn Văn TámThì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy HạnhTrăng qua vạt cỏ - Thơ Thanh VânMiệt quê - Truyện ngắn Trần Huy Minh Phương “Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca” của Pablo NerudaGió xanh - Truyện ngắn Phạm Duy NghĩaHồi ký văn học sau 1986 nhìn từ lí thuyết tự sự học hiện đại - Nguyễn Quang HưngNgười bái hoa mai – Thơ Ngân Vịnh