Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Phía cuối chân mây – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhân vật chính của vở kịch - Truyện ngắn Trọng Định Sông Hàn bữa ấy! - Võ Văn BaCô nhóc mùa đông-Truyện ngắn của Nguyễn Quốc Việt Bùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơDáng hạ quê xưa - Đào Quang BắcLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Thơ Mai Hữu PhướcHoa bâng khuâng - Truyện ngắn Phạm Thị Hải DươngKhu rừng ẩm ướt – Thơ Đinh Công ThủyNghĩ về Phan Tứ - Thơ Bùi Công Minh