Đóa phù dung - Trần Trình Lãm
15.08.2019
Ngày đã qua
và mùa cũng hết
Còn lại
những điều chưa nói của mình
Ấy là khi hoàng hôn vừa thắp
Người vời vợi lần đi

Có những lúc không ai bảo gì
Cứ vậy đứng nhìn trời
lặng bặt
Bên phố cổ thêu thùa
sương nhạt
Thời gian trôi là lượt
rêu chùng
Ta chạm vào một đóa phù dung
Hồng rất khẽ
cơ hồ mộng mị
Mùa huyễn hoặc hương trôi
nhè nhẹ
Rụng
ngoài hiên từng giọt mưa mềm
Rồi một ngày bên phố
người thưa
Ta ngồi nhặt vài câu thơ vụng cũ
Vai ai gầy cứ về theo phía ấy
Với hoàng hôn tàn
vỡ
đóa phù dung
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Cột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông NhậtKhoảnh khắc quê nhà – Thơ Ngân VịnhVirus chiến tranh, sex và những cái chết đa chiều - Hoàng Thụy AnhMột khúc đàn cầm... - Truyện ngắn Nguyễn Ngọc PhúMùi tháng Năm - Nguyễn Thị Kim NhungChiều – Thơ Nguyễn Phương LiênÔng lão, tôi và đứa trẻ - Tuyết DiệuNhớ em - Thơ Minh VũĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuEm - Truyện ngắn của Lê Đình