Đóa phù dung - Trần Trình Lãm
15.08.2019
Ngày đã qua
và mùa cũng hết
Còn lại
những điều chưa nói của mình
Ấy là khi hoàng hôn vừa thắp
Người vời vợi lần đi
Có những lúc không ai bảo gì
Cứ vậy đứng nhìn trời
lặng bặt
Bên phố cổ thêu thùa
sương nhạt
Thời gian trôi là lượt
rêu chùng
Ta chạm vào một đóa phù dung
Hồng rất khẽ
cơ hồ mộng mị
Mùa huyễn hoặc hương trôi
nhè nhẹ
Rụng
ngoài hiên từng giọt mưa mềm
Rồi một ngày bên phố
người thưa
Ta ngồi nhặt vài câu thơ vụng cũ
Vai ai gầy cứ về theo phía ấy
Với hoàng hôn tàn
vỡ
đóa phù dung
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Cảm nhận từ Lý Sơn - Huỳnh Viết TưKhi mùa đông gõ cửa – Huỳnh Viết TưDấu chân - Thơ Nguyễn Minh HùngMưa gió cuộc đời... - Truyện ngắn PHAN NGỌC DIỄM HÂNTín ngưỡng thờ Bà Đại Càn của ngư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàCó những ngày – Thơ Đinh Thị Như Thúy“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn Tiếng Khói hoàng hôn - Truyện ngắn Tống Phú SaSinh nh@t – thơ Nguyễn Trung Bình*Dòng xưa chuyện kể - Tường Linh