Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh

Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Khói lam chiều - Mai DiễnHương thơm vườn mẹ - Trần HiệpNgụ ngôn một dòng sông - Nguyễn Nhã TiênĐêm pháo hoa - Đoàn Thạch BiềnNẻo về - Thơ Nguyễn Hoàng SaViết ngày con trở thành thiếu nữ - Thơ Phạm Thúy NgaNgày vội - Nguyễn Nho Thùy DươngDòng xưa chuyện kể - Tường LinhPun-ny và chuyến phiêu lưu đến thế giới Con Người – Truyện Huỳnh Phạm Nguyệt Dương.Mùa Trăng Hờn – Thơ Văn Thảnh