Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh
Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Người săn côn trùng - Truyện ngắn Tống Ngọc HânGiấc mơ đi lạc – Thơ Nguyễn Hoàng Sa“Đà Nẵng chống liên quân Pháp - Tây Ban Nha (1858-1860): Quá khứ và hiện tại”(*) - Bùi Văn TiếngMột khúc với hoàng hôn - Nguyễn Nhã TiênTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámVợ người taVết cắt – Thơ Khánh PhươngTháng sáu - Thơ Đinh Thị Như ThúyChiều cuối năm - Thơ Đinh Thị Như ThúyHòn Kẽm Đá Dừng* - Thơ Lê Anh Dũng