Nẻo đường – Thơ Nguyễn Minh Hùng
13.04.2018
Chúng ta phải bay chung trên những khoảng trời
và cùng in thứ bóng hình nhạt nhòa
trên đất
Thanh âm não nuột vỗ cánh
tiếng chân lầm lụi ghim vào bùn lầy
đơn lẻ và yếu ớt
ngang trời đang hứa cơn giông
sao khuya lỡ hẹn dòng sông mơ hồ

Trăng đỏ
chìm dưới sông lạnh
gió lay
cánh mỏng rét dài
và đêm nay sẽ là mai mốt rồi
Thương thay đôi cánh mỏi
thiên di lao phía bầy đàn
trăm năm nhọc lòng đá sỏi
ngàn năm trở giấc hạc vàng
Rồi những nẻo đường
những con đường
chúng ta
đi...
N.M.H
Có thể bạn quan tâm
Chị - Thơ Trần Khoái"Đây thôn Vĩ Dạ" - Tốc ký tâm trạng của Hàn Mặc Tử - Nguyễn ThuậnTrường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaBệnh dịch và số phận của con người xã hội - Vũ Đức Liêm Không đề - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNăm tháng không quên – Bút ký Nguyễn KiênĐêm văn nghệ địa phương - Bùi Công MinhNgân sáo trúc ngàn năm...Thơ của Lê Huy HạnhNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKý ức Dã quỳ - Trần Nguyên Hạnh