Ngày vắng – Thơ Nguyễn Minh Hùng
07.05.2018
Để rồi có một ngày vắng
người giã từ tôi phương nào
giấy nguyên phận mình giấy trắng
trái thời gian chín nôn nao
Đi về nơi đang lấm láp
vai người chạm phải vai người
lời va vào lời tan nát
tiếng yêu lạnh cóng trên môi

Mẹ tôi chị tôi không biết
đứa đang say nắng tha phương
đất đai cỗi cằn bức thiết
mưa lành bỏ ngỏ cố hương
Đi tới nơi hương không tới
người che khuất lấp mặt người
không gặp lại không gặp gỡ
thương ai ngóng phía chân trời
Rồi không mưa rồi không nắng
phương nào tôi tống biệt tôi
câu thơ đứng ngồi ngày vắng
gánh gồng hết một đơn côi...
N.M.H
Có thể bạn quan tâm
GIẢN DỊ - Thơ Bùi Công MinhCŨNG MỘT CON NGƯỜI... Thơ Lê Đắc ThanhNhớ mùa Giáng sinh xưa - Thơ Mai Hữu PhướcĐắm say - Lê Huy HạnhMùa này gió núi - Nguyễn HiệpBên bờ sinh tử - Truyện ngắn Thu LoanMong manh phận người - Hồ LoanNhững cánh diều – Thơ Nguyễn Văn TámRong rêu phận người – Thơ Nguyễn An BìnhTrên đường Trường Sa – Thơ Ngô Minh