Ngày vắng – Thơ Nguyễn Minh Hùng
07.05.2018
Để rồi có một ngày vắng
người giã từ tôi phương nào
giấy nguyên phận mình giấy trắng
trái thời gian chín nôn nao
Đi về nơi đang lấm láp
vai người chạm phải vai người
lời va vào lời tan nát
tiếng yêu lạnh cóng trên môi

Mẹ tôi chị tôi không biết
đứa đang say nắng tha phương
đất đai cỗi cằn bức thiết
mưa lành bỏ ngỏ cố hương
Đi tới nơi hương không tới
người che khuất lấp mặt người
không gặp lại không gặp gỡ
thương ai ngóng phía chân trời
Rồi không mưa rồi không nắng
phương nào tôi tống biệt tôi
câu thơ đứng ngồi ngày vắng
gánh gồng hết một đơn côi...
N.M.H
Có thể bạn quan tâm
Người Đà Nẵng với bán đảo Sơn Trà - Bùi Văn TiếngHội An - Tôi và Em – Thơ Nguyễn Văn TámTiềm năng, giải pháp phát triển du lịch sông Cu Đê - Huỳnh Thạch HàNgười vùng cát - Bút ký của Hồ Hải HọcChuyện hai người bạn nghiện thuốc lá – Truyện ngắn Lưu Trùng DươngHuyễn hoặc – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChấm hỏi lãng quên – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoỞ vách ngăn cuối cùng - Nguyễn Thị Anh ĐàoLỗi mùa – Thơ Nguyễn Hoàng SaNgười Mông xuống chợ Sa Pa – Thơ Lê Anh Dũng