Nghe em giảng Kiều – Thơ Nguyễn Xuân Ruộng
24.11.2016
Lắng nghe em giảng truyện Kiều
Mỗi lời trao - đọng bao nhiêu nỗi niềm
“Cảo thơm” - từng chữ còn nguyên
Biết chăng Người: Nguyễn - Tiên Điền chẳng xưa

Phận Kiều ba nắng, hai mưa
Thanh lâu mấy lượt mà chưa cạn tình
Sở Khanh, Ưng Khuyển, Giám Sinh
Đến Hồ Tôn Hiến ra hình mặt ngây
Tiếng đàn ai dạo, ai say?
Trách chi Từ Hải, ngất ngây một thời
Bởi Kiều rơi lệ, lệ rơi
Báo ân báo oán từng người phân minh
Nước non nay đã thanh bình
Hai trăm năm lẻ, nghĩa tình văn chương
Mấy mươi em nhỏ thân thương
Biết Kiều ngay giữa mái trường quê ta
Chữ tài - chữ mệnh: mở ra
Chữ tâm trong sáng bằng ba chữ tài.
Truyện Kiều xao động lòng người
Trống trường vang vọng, nắng tươi trải vàng
N.X.R
Có thể bạn quan tâm
Trở về tĩnh lặng – Thơ Đinh Thị Như ThúyThả điều ước lên trời - Hoài ThươngÔi Tổ quốc tôi - Ngô Thị HạnhĐợi chờ - Nguyễn Nho KhiêmLối về - Thơ Lê Huy HạnhBóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng SaVề quê - Y NguyênQua cầu cùng em – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngThơ Nguyễn Quang HưngChiều - ta và bóng – Thơ Hoài Bảo