Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước
24.05.2019
Con nhỏ, ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi
Lớn lên con phi ngựa thật
Con đi khắp bốn phương trời.
Cái thời ríu ra ríu rít
Xa dần trong chốn bình yên
Ba mẹ chắp cho đôi cánh
Con bay ước mơ thần tiên.
Những lúc, ba ngồi một mình
Với bao nghĩ suy lẩn thẩn
Chao ôi, cái thời lận đận
Nhọc nhằn cũng lắm niềm vui.
Đông qua, xuân về chạm cửa
Ngựa ba nghe đã mệt rồi
Nhớ khi ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi…
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Cánh tem xuân – Truyện ngắn Lê Mai LanThảo Nguyên - Nguyễn Văn ThiệnBài thơ chưa đề tên – Thơ Nguyễn Huy DungMột đêm ở cổng trời – Truyện ngắn Kiều VượngNghề câu của ngư dân Đà Nẵng - Ngọc GiaoGiữa những bờ yêu dấu – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Những âm thanh bên bờ sông lấp - Nguyễn Nhã TiênKhoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như ThúyCà phê Trầm - Trần Đức TiếnNghĩ về Phan Tứ - Thơ Bùi Công Minh