Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước
24.05.2019
Con nhỏ, ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi
Lớn lên con phi ngựa thật
Con đi khắp bốn phương trời.

Cái thời ríu ra ríu rít
Xa dần trong chốn bình yên
Ba mẹ chắp cho đôi cánh
Con bay ước mơ thần tiên.
Những lúc, ba ngồi một mình
Với bao nghĩ suy lẩn thẩn
Chao ôi, cái thời lận đận
Nhọc nhằn cũng lắm niềm vui.
Đông qua, xuân về chạm cửa
Ngựa ba nghe đã mệt rồi
Nhớ khi ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi…
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Ngõ hoa vàng - Tạp bút Phạm Thị Ngọc ThanhCuốn theo chiều gió - Nguyễn Nhật ÁnhXin Nhúm Nhen - Nguyễn TríBài ca xanh - Thơ Phan Tuy AnÔng lão và con gà trống – Thơ Phạm PhátVăn học-Nghệ thuật 40 năm hội nhập và phát triển - Bùi Văn Tiếng Bài thơ chưa đề tên – Thơ Nguyễn Huy DungNhững lao xao trong gió – Thơ Đinh Thị Như ThúyViên gạch người Chăm – Thơ Nguyễn Văn TámTác phẩm đạt giải Cuộc thi truyện ngắn và thơ chủ đề “Người đô thị”