Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ

Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Thơ Hà Duy Phương Tạm biệt Huế - Thơ Thu BồnĐêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như ThúyCái nhìn - Đức Hậu Như một dòng sông – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐoản khúc mưa – Thơ Vũ DyVô thường – Thơ Nghi ThảoLễ mừng lúa mới của người Katu - Đỗ Thanh TânHình tượng lợn trong các nền văn hóa - Ngọc GiaoSuối tre – Truyện ngắn Thanh Quế