Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Khúc biển - Thơ Nguyễn Thị Ngọc LanSaPa - Truyện ngắn Phạm Thị Thanh MaiNgười may áo cưới - Văn TuấnGió xanh - Truyện ngắn Phạm Duy NghĩaHoàng hôn Cà Mau - Nguyễn Văn TámTiếng sóng rất gần - Truyện ngắn của Phan Cung ViệtTính bông đùa, trào phúng trong ca dao xứ Quảng – Đinh Thị HựuNgười bái hoa mai – Thơ Ngân VịnhKhông chịu lớn – Truyện ngắn Nguyễn Nhật HuyAnh đã phát hiện ra em – Thơ Thanh Quế