Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Trở về tĩnh lặng – Thơ Đinh Thị Như ThúyHòn Kẽm Đá Dừng* - Thơ Lê Anh DũngTin nhắn…- Truyện ngắn của Vũ Kim LiênMột mình ô cửa phố-Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Khu vườn trên gác mái – Truyện Đinh Quỳnh Anh Kỷ vật – Thơ Tất HanhBâng khuâng phố cổ - Thơ của Mai Hữu PhướcHành trang - Thanh QuếTrần Khắc Tám , Nhà thơ của các em – Thanh Quế.Em xa – Thơ của Lê Huy Hạnh