Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Em đánh rơi nỗi nhớ bên dòng Đak Bla – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Nghề đan thúng chai ở Đà Nẵng - Nguyễn Ngọc GiaoTiễn mùa về xa ngái – Đinh Thị Như ThúyNhà thơ Nguyễn Kim Huy Đất gọi – Thơ Nguyễn Hoàng SaĐôi bông tai hình hoa nhài - Truyện ngắn của Bùi Đế YênMẹ gọi - Thơ Lê Huy HạnhThành phố mưa phùn - Truyện ngắn Nguyễn Thu ThủyNói với một người anh - Thơ Thanh QuếTổ quốc tôi ba nghìn cây số biển - Nguyễn Ngọc Phú