Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Những ngọn gió khuya – Thơ Thanh QuếNhững giọt nước mắt - Ngô Khắc TàiNgôi chùa trong tâm thức người dân Đà Nẵng - Đinh Thị Trangtựa lưng vào núi - Thơ Hà Duy PhươngNgười đàn bà mơ - Thơ Đoàn Minh ChâuHoa dại - Truyện ngắn Hoàng Phương NhâmTrong mưa – Thơ Thanh QuếHè chói nắng Ngày xương rồng nở hoa - Thơ Nguyễn HồngKhai thác tiềm năng du lịch quận Liên Chiểu thành phố Đà Nẵng - Huỳnh Thạch Hà