Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Chùm thơ của Hoàng Hương ViệtẨm thực của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ - Ngọc GiaoChợ chiều – Thơ Nguyễn Văn TámLãng mạn với sông Hương - Thơ Nguyễn Nhã TiênVườn trúc – Nguyễn Linh KhiếuTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámĐêm buồn bỏ lại – Thơ Hoa NípMùa hè yên tĩnh - Phạm Thanh Thúy Đình làng Phước Trường - Lê VănChùm truyện ngắn của Nguyễn Thị Như Thắm