Người đàn bà mơ - Thơ Đoàn Minh Châu
31.12.2015
người đàn bà mơ giấc mơ mùa đông
khi hè đang gay gắt nắng
người đàn bà mơ mình là giọt nước
chảy lăn theo suối sông
cũng rụt rè
ngóng về gió về mây về biển rộng
người đàn bà liếm giọt nước của mình
nghe vị mặn của ký ức
thấm vào cơ thể
người đàn bà mơ mình đang mơ
trong giấc mơ của giấc mơ
không còn thấy bóng mình đâu cả
trong giấc mơ của giấc mơ mùa đông nào đó
có giọt nước xanh
tan vào bầu trời nhẹ bỗng...
người đàn bà mơ suốt đời không muốn dậy...
Đ.M.C
Có thể bạn quan tâm
Tiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Không đề - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoĐà Nẵng – Thơ Quốc LongNỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn TámVề Tam Hải – Thơ Nguyễn Văn TámMàu sắc trong văn chương - Huỳnh Văn HoaHuyễn hoặc – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoTiếng Gọi Đời Thường –Truyện ngắn của Knut Hamsun Tín ngưỡng thờ cúng cô hồn của cư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàBến Hồ Dâu – Thơ Trọng Vượng