Nhặt nắng – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
14.06.2017
Em ngồi dưới mái hoàng hôn
nghe xa xôi gió ru hồn thi nhân
đầy vơi chi kiếp phong trần
"cho thanh cao mới được phần thanh cao?"(1)
mộng nghèo là mộng trăng sao
mộng giàu sang? biết thế nào là sang
mớ tình ai quảy sang ngang
chợ thơ em bán mơ màng ai mua?
liêu xiêu trong tiếng chuông chùa
có người nhặt nắng cuối mùa đồng dao
N.N.T.D
(1) Thơ Nguyễn Du
Có thể bạn quan tâm
Cái duyên với người miền biển - Trung Trung ĐỉnhThần tiên tỉ tỉ - Bảo Thương"Đây thôn Vĩ Dạ" - Tốc ký tâm trạng của Hàn Mặc Tử - Nguyễn ThuậnNghề câu của ngư dân Đà Nẵng - Ngọc GiaoXuân Điện Biên - Phạm Thị Ngọc ThanhChạm vào xuân – Thơ Thuận Tình Tổ quốc là hơi thở cần cho mỗi trái tim - Lương Đình KhoaVề sông thiêng – Thơ Nguyễn Văn TámĐệ nhất game thủ – Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngSương khói đàn ông - Truyện ngắn Phan Cung Việt