Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Trương Đồ Nhục – Sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Hiển Dĩnh từ một truyện cổ dân gian (1) - Bùi Văn Tiếng Lặng im – Thơ Khánh PhươngMẹ biển – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNăm canh bên bờ vựcLục bát mùa thu – Thơ Xuân PhượngỞ nơi đầu sóng - Minh SơnChiếc phao cứu sinh – Truyện ngắn Trần Thùy MaiLạc bước - Vũ Tuyết MâyThơ Nguyễn Đông NhậtChùm truyện ngắn của Thanh Quế