Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Bụi của nhau Truyện ngắn Nguyễn Đăng KhoaRẽ sóng - Tản văn Nguyễn Thị Anh ĐàoHoa rau muống - Truyện ngắn Lương Hoàng HạcMùa thu - Nguyễn Văn TámThành Điện Hải - Vũ Hoài AnViếng mộ nguyễn du - Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương“Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca” của Pablo NerudaBất chợt về đất nước - Thơ Nguyễn Đức DũngNhững “ nghệ sĩ thổ mộ” Hội An - Nguyễn Nhã TiênTâm Tình Hiến Dâng – Rabindranath Tagore