Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Ơi tháng năm lại về - Thơ Mai Hữu PhướcViết ngày con trở thành thiếu nữ - Thơ Phạm Thúy NgaChuyển mùa – Thơ Nguyễn Nhã TiênNgười về - Truyện ngắn Nguyễn Xuân DiệuVô danh - Đỗ Như ThuầnLắng nghe – Thơ Lê Huy HạnhĐình Nại Hiên Đông - Lê VănTrôi - Bùi Mỹ HồngNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoMùa sống - Truyện của Đinh Quỳnh Như và Đinh Anh Thư