Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…

- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Lội vào tháng muộn – Thơ Nguyễn Hoàng SaMẹ ru tôi lớn thành người – Thơ Trần Anh ThuậnXé bão – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoSông Hàn tuổi mười tám - Bùi Công MinhQuà sinh nhật - Đinh Lê VũTrải lòng - Thơ Thanh YênTrước cửa là biển - Truyện ngắn Nguyễn HiệpNhạc sĩ Văn Cao và ca khúc “Dưới ngọn cờ giải phóng” - Nguyễn Văn TámNửa lời ca dao – Thơ Tất LâmNhà báo và chữ nghĩa - Bùi Văn Tiếng