Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…

- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Những cuộc gặp gỡ giữa Bác Hồ với danh họa Picasso và vua hề Charlot - Trần Trung SángChuông reo - Truyện ngắn Trần Đức TiếnVọng biển - Nguyễn Ngọc PhúCành mai ngày Tết – Thơ Nguyễn Văn TámVĩnh Quyền - ngước nhìn trong vô tậnTiếng vó ngựa – Hoàng DuyThơ dâng mẹ – Thơ Nguyễn Hoàng SaPhương xa – Thơ Ngân VịnhĐồng tiền - Thơ Bùi Xuân Bầu trời nón lá – Thơ Lê Anh Dũng