Mười năm – Thơ Đinh Thị Như Thúy
03.06.2017
Thật không dễ đi vào nỗi nhớ của một người
rồi tồn tại như một khối u
chúng ta đã có đôi niềm vui
giữa thật nhiều trốn chạy
đỉnh núi kia là nơi ta hứa sẽ đến.
Thật không dễ đi ra khỏi ký ức của một người
những di căn bên trong nhan sắc
cái chết nằm kề
chúng ta đã thật giống nhau
khi đốt cháy xác thân mình
cho một điều dường như vô ích.
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Chiều Đại Nội - Thơ Mai Hữu Phước Sau trước thời gian – Thơ Ngân VịnhChuyến phiêu lưu của Bella - Nguyễn Thị Tuyết MaiKhoảnh khắc với Hoàng thành – Thơ Nguyễn Nhã TiênNgày lạnh – Thơ Đinh Thị Như ThúyKhoảng lặng – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngSự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiNhớ nhà thơ Thu BồnTổng quan về việc đặt tên đường phố ở Tourane/Đà Nẵng từ năm 1902 đến năm 1996 - Bùi Văn TiếngVĩnh Quyền - ngước nhìn trong vô tận