Đôi điều bày tỏ - Thơ Ngân Vịnh
13.12.2012
Tôi là người mắc nợ tôi
nợ con sông đỏ, nợ đồi cỏ xanh
nợ người kiếp trước mong manh
buồn vui năm tháng cũng thành trả vay
Hồn
tôi có đám mây bay
có cây có hạt mưa gầy mùa đông
đam mê cơn gió dải đồng
và em bảy sắc cầu vồng lặng im
Cuộc đời còn lại niềm tin
tiêu dao sợi chỉ luồn kim giấu người
câu thơ chẳng có lãi lời
tình yêu tự nhủ thì thôi còn mình
Trái tim gõ mõ cầu kinh
xin trời xin đất chút tình nhân gian
NV
Có thể bạn quan tâm
Nhà thơ LƯU TRÙNG DƯƠNG (1930-2014)Nhà văn THÁI BÁ LỢILỜI NGUYỀN SA MẠC – Truyện ngắn của Hạo NguyênBất chợt về đất nước - Thơ Nguyễn Đức DũngHà Nội - buổi chiều yên – Thơ Bùi Công MinhSông vẫn chảy trong tôi – Huỳnh Viết TưGiữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngMột đêm ở cổng trời – Truyện ngắn Kiều VượngGọi biển-Thơ Hồ Anh TuấnTôi với tôi xung khắc - Thanh Quế