Đôi điều bày tỏ - Thơ Ngân Vịnh
13.12.2012
Tôi là người mắc nợ tôi
nợ con sông đỏ, nợ đồi cỏ xanh
nợ người kiếp trước mong manh
buồn vui năm tháng cũng thành trả vay

Hồn
tôi có đám mây bay
có cây có hạt mưa gầy mùa đông
đam mê cơn gió dải đồng
và em bảy sắc cầu vồng lặng im
Cuộc đời còn lại niềm tin
tiêu dao sợi chỉ luồn kim giấu người
câu thơ chẳng có lãi lời
tình yêu tự nhủ thì thôi còn mình
Trái tim gõ mõ cầu kinh
xin trời xin đất chút tình nhân gian
NV
Có thể bạn quan tâm
Chưa bao giờ ta đến được giấc mơ của nhau - Thơ Đinh Thị Như Thúy Chiều tĩnh lặng – Thơ Lê HàoẨn số - Truyện ngắn Hà DầnPhía cuối chân mây – Thơ Nguyễn Hoàng SaHồi ức những ngày đầu kháng chiến chống Pháp - Trần Trung SángThử thách - Hồ Duy LệTrương Đồ Nhục – Sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Hiển Dĩnh từ một truyện cổ dân gian (1) - Bùi Văn Tiếng Đàn bà – Thơ Thanh QuếĐối diện với sông Hàn - Uông Thái Biểu Tín ngưỡng thờ Thiên Y Ana ở Ngũ Hành Sơn - Ngọc Giao