Nói với cơn đau – Thơ Bùi Mỹ Hồng
02.08.2018
Tay ôm ngực
bắt đầu vào cuộc cãi vã với đêm
từng cơn ho không đầu không cuối
nhào nặn tôi trên chiếc giường nệm lã – nhàu

Cố nén vụn vỡ
khẽ vẽ lại nhịp tim nứt
theo chiều lõa thể của vết thương
Xâu vội sợi chỉ Buồn vui vào cây kim Tê Dại
thêu phết trên tường
chiếc bóng ăn dở cơn đau
trước khi nỗi đau trưởng thành
Buông ngực
dằn nửa đêm còn lại
bằng viên thuốc ngủ hình chữ thập
khi ngày đến
kịp che bớt khuôn mặt của ngày cũ chưa thay
B.M.H
Có thể bạn quan tâm
Có nhiều khi - Lê Huy HạnhSơn Trà 360 độ - Huỳnh Viết TưKhói lam chiều - Mai DiễnMẹ – Thơ Tất Thắng"Đây thôn Vĩ Dạ" - Tốc ký tâm trạng của Hàn Mặc Tử - Nguyễn ThuậnMây tan - Lê Thị DiễmBiển Đông - Biển của hòa bình - Bùi Văn TiếngÔng lão, tôi và đứa trẻ - Tuyết DiệuMột đời lặng lẽ - Nguyễn Hoàng SaDấu chân người lính biển – Thơ Mai Hữu Phước