Rừng mặn – Thơ Nguyễn Nho Khiêm
11.12.2012
Muối
hạt ngọc của biển
dâng người.
vùng cao một thời khốc liệt
đốt cỏ tranh thay muối
biển xa cồn cào sóng
khôn nguôi!
em gái Cà Tu mười chín tuổi
nằm lại bên đồi gùi muối trắng
nay tìm lại được em
muối thấm vào lòng đất.
thăm lại vùng cao
muối tinh khiết về đầy từng bếp
miệng tôi bỗng nhạt
khi mắt rừng hoang lạnh người xưa.
NNK
Có thể bạn quan tâm
Ngụ ngôn một dòng sông – Thơ Nguyễn Nhã TiênDiêm – Thơ của Nguyễn Kim AnhNhà thơ LƯU TRÙNG DƯƠNG (1930-2014)Hương thảo – Thơ Bùi Công MinhChiếc lông ngỗng trời – Truyện Trần Đức TiếnHoa cải vàng bay – Thơ Mai Hữu PhướcTruyện ngắn Thạch Lam - Từ góc nhìn thi phápQuảng Nam tỉnh tạp biên 廣南省雜編 Tư liệu quý về văn hóa, lịch sử vùng đất Quảng Nam - Lê Thị HàGiữa truyền thống và hiện đại - Đỗ Thanh TânMỹ thuật Đà Nẵng tiếp nối thế hệ - Hồ Đình Nam Kha