Trôi - Bùi Mỹ Hồng
31.10.2014
Tình yêu - Hạnh phúc
rơi vào đâu ?
Từng con sóng bạc đầu
Buồn sáng dần theo chiều tắt
Ngày tròn rồi mất
còn lại những cơn đau như rễ cây
đâm mãi vào đất hồn đã kiệt.
rơi vào đâu ?
Từng con sóng bạc đầu
Buồn sáng dần theo chiều tắt
Ngày tròn rồi mất
còn lại những cơn đau như rễ cây
đâm mãi vào đất hồn đã kiệt.
Khói trắng bay giữa chiều
chút nắng bên đường giấu mặt.
Thời gian...
Không kịp quên đi...
Hai con mắt mở to
gặm nhấm sự bình yên trên lối cỏ
rồn rộn theo tiếng ríu rít
của lũ chim về.
Tình yêu - Hạnh phúc
rơi vào đâu ?
Từng con sóng bạc đầu
Buồn sáng dần theo chiều tắt
Ngày tròn rồi mất
còn lại những cơn đau như rễ cây
đâm mãi vào đất hồn đã kiệt.
Hương sắc
đang bỏ xa năm tháng này.
Xin dành lại một chút
để làm quà cho hơi thở.
Đêm.
Và mặt trời đen.
B.M.H
Có thể bạn quan tâm
Khoảnh khắc quê nhà – Thơ Ngân VịnhTrở về - Thơ Bùi Công MinhVọng biển - Nguyễn Ngọc PhúKý ức Mẹ - Thơ Nguyễn Nho thùy DươngTrong khu vườn cỏ dại – Thơ Đinh Thị Như ThúyTín ngưỡng của cư dân Đà Nẵng thế kỷ XVIII qua nhật ký của John Barow - Đinh Thị TrangDăm ba hạnh phúc ngắn - Nguyễn Nho Thùy DươngKhoảnh khắc và quá trình trong nghệ thuật – Bùi Văn TiếngTín ngưỡng Thiên Hậu của người Hoa ở Đà Nẵng - Vũ Hoài An Tín ngưỡng thờ Bạch Mã Thái Giám của cư dân Ngũ Hành Sơn - Huỳnh Thạch Hà