Chiều hoa sen – Thơ Đức Quang
11.11.2016
Hoa đung đưa trong lời ru của gió
Bạn ân tình những lá non xanh
Đừng vội tàn mùa thu đến nhanh
Những lứa đôi đang nở.
Sao chỉ riêng mình ta thẩm nhớ
Đâu bùn non, rơm rạ, quê hương...

Sao chiều nay ta và hoa vấn vương
Những ký ức miền quê lặn lội.
Ta và hoa hình như có lỗi
Sao quẩn quanh ở chốn không người.
Đ.Q
Có thể bạn quan tâm
Người bái hoa mai – Thơ Ngân Vịnh Lưu Quang Vũ với quê hương Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngNăm tháng không quên – Bút ký Nguyễn Kiên Có một nhiệt đới buồn - Đặng Ngọc HùngChiều Phan Thiết – Thơ Cẩm LệNhặt lên phiến lá xanh - vàng - Nguyễn Thị Anh ĐàoTrước mặt hồ - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐó có phải là xứ sở của hoa thiên điểu? - Thơ Đinh Thị Như ThúySóng vỗ bờ - Truyện ngắn Hoài SangĐường ta đi dài theo đất nước - Nguyễn Thị Thu Sương